từ khi...

Từ khi... xa mái trường
Bạn bè xưa còn đó
Dàn bông giấy tươi đỏ
Con nắng chao mây trời


Từ khi ... bước vào đời
Gót chân nhịp nơi nơi
Thế giới thu nhỏ lại
Ta làm gì một thời


Từ khi ... xa biển khơi
Bờ đá trông mong chờ
Hải đăng cô đơn mỏi
Ngậm ngùi trời bơ vơ


Từ khi ... vào Quang Trung
Mồ hôi đổ quân trường
Canh đêm vui chà láng
Tiếng ca hát reo vang

 
Từ khi ... nhập Nha Trang
Kiếp hải hành thênh thang
Áo trắng bay Tiểu lễ
Bước chân ngập lá vàng

 
Từ khi ... xa Mười Chín
Mây vương vấn ngàn phương
Mộng lãng du hải đảo
Ta chớm biết trùng dương

 
Từ khi ... làm lính biển
Vui say mộng hải hồ
Lênh đênh cùng biển cả
Trăng nước cũng là nhà


Từ khi ... rời quê cha
Nhung nhớ ngẩn ngơ xa
Từ nửa vòng trái đất
Ta hỏi ta làm gì ?


Nhìn sông rồi nhớ biển
Nước vẫn chảy ngàn thu
Nhà Bè thơ thẩn ngủ
Sao ta mãi viễn du.
 

          V.K.Huy
 

 

hẹn ngày về có tôi

Ngồi nhìn ra biển xa
Trên khói sóng nhạt nhòa
Ta nghe buồn viễn xứ
Theo nắng chiều thướt tha ...
Từng con gió vỗ về
Chưa ru tròn giấc ngủ
Điệu nhạc sầu lê thê
Chưa xóa tan não nề
Có vần mây nào sáng
Cho ta ngẩng mặt nhìn
Có tự do nào được
Bằng cuối đầu van xin
Thiên đường giờ tìm được
Thì đã mất quê hương !
Trong tim mình hạnh phúc ?
Hay lê gót tha phương !
Ta muốn gào thật to
Việt Nam ơi ! nghìn tiếng
Cho đất trời rung chuyển
Rồi cuối mặt lệ nhòa
Ta muốn ôm vào lòng
Cả biển trời mênh mông
Để quên mình hiện hữu
Trong cõi trời hư không
Làm sao ta quên được
Bóng Cha nắng nghiêng chiều
Cuộc tiễn đưa lặng lẽ
Phố buồn đứng trông theo...
Làm sao ta quên được
Đôi mắt Mẹ ngậm ngùi
Nhìn con mình lần cuối
Sao không lời mẹ ơi !
Làm sao ta quên được
Người tình nhỏ bơ vơ
Sầu chan trên cuộc sống
Mòn mỏi mộng ngày thơ
Làm sao ta quên được
Cả quê hương đứng chờ
Người đi chưa trở lại
Dựng ngọn cờ năm xưa
Hỡi tổ quốc xa xôi
Hỡi những người thân thiết
Ta đã xa thật rồi
Hẹn ngày về,có tôi
.

   NguyÍn Long An
 

mùa đông của em

Những hạt tuyết rơi ướt vai mềm
Cài trên vai áo đọng sương đêm
Trăng sáng vườn hoang soi bóng dại
Trắng cả lòng em nắng vương lên
Con phố u buồn sáng ban mai
Nằm trên gác vắng tháng năm dài
Bài thơ dang dở chưa khô mực
Đông đến rồi sao ? buồn riêng ai
Em lang thang trên phố đông người
Tim đơn côi soi lại bóng đời
Chiều công viên nghe hồn lạnh giá
Bến đỗ nào còn vương gót chân
Anh lênh đênh trên khắp phương trời
Tàu ra khơi xa cách đôi bờ
Trùng dương xa say men nồng ấm
Anh đến rồi đi mềm đôi môi
Những chiều vắng anh đến trong đời
Một mình theo dấu tình chơi vơi
Sông vắng, tình sâu đâu bến đợi
Đông đến rối sao ? vẫn mưa rơi
Còn những ân tình trọn cho nhau
Tìm trong tuyết trắng pha sắc màu
Vòng tay ân ái em mong chờ
Xin cho vẹn tuyền đến mai sau.

                                 V.K. Huy

tôi và Thái

Rơi rụng,
Một vì sao.
Đêm 15 tháng 10 năm 97
Điện nhấp nháy, mây Sàigòn thấp xuống
TX2 tiễn biệt một người đi
Rời quân trường
Tuần dương biển cả
Tổng hành dinh
Sóng vờn nghiêng ngả
Trạm xăng dầu và cây kiểng Thái Lan
Vỡ phím đứt dây lỗi nhịp cung đàn
Bến hiu quạnh, Tàu ra khơi mãi mãi.
Năm 95
Phố Nha Trang
Tôi nghe Thái
Vạn Tuế
Kinh doanh
Nặng tình thơ tôi đã phụ tình anh
Sông cạn kiệt, suối khô dòng róc rách
Thái ơi !
Sông, dòng chảy xói mòn chân đất
Người, chắt tan hòa quyện môi trường
Sống gắn bó tấm lòng chơn chất
Chết ngậm ngùi bao nỗi tiếc thương
Chân đất mòn phì nhiêu biển bãi
Chất người tan còn mãi chút tâm hồn
Cỏ cây xanh phù sa sông mang lại
Tâm hồn cao người chăm bón vun trồng
Ngày Thái mất tôi nặng tình cơm áo
Không về thăm để thắp một nén hương
Đời gió mưa dập vùi điên đảo
Đốt nén hương lòng để nhớ thương.

                  TrÀn ñiŒn Minh 5/98
 

yêu

Thiên xứng 2 từ miền Trung Nam Bắc
Bỏ quê hương sống đất lạ quê người
Dù buồn phiền hay tâm sự đầy vơi
Tạm gác lại để cùng nhìn một hướng
Về phương kia tận cuối của chân trời
Xa vạn dậm Việt Nam quê ta đó
Có cha mẹ, anh chị em, bè bạn
Vẫn ngày ngày mong nhớ đón chờ trông
Đặt tất cả niềm tin đang kỳ vọng
Cứu muôn dân ra khỏi ách cộng nô
Còn giặc Hồ còn đói rách côn đồ
Còn đâu nữa hè về chim tung cánh
Nắng vàng đâu truyền nóng lúa xanh đồng
Còn đâu chồi lá thắm đượm đơm bông
Còn đâu bi thiết ve ngâm mủi lòng
Đường phố vắng bóng em tà áo trắng
Lối xưa kia nay lặng lẽ tịch trang
Tình xa ấy dạt dào lòng đau thắt
Đêm khuya buồn lệ ứa ướt mi tràn
Ôi ! Giờ thôn xóm cũ còn gì nữa
Đây quê hương dẫm nát bóng quân thù
Giang sơn biến sao ta chần chừ mãi
Hãy cùng nhau ta lướt sóng băng ngàn
Noi gương hào kiệt trừ gian cứu quốc
Ngàn năm lưu nét vàng son cho đời
Tổ Quốc ơi, ta yêu người tha thiết
Đã yêu rồi, ta vẫn mãi còn yêu

                             Tâm Ngạn
 

khi em về

Khi em về lá trổ màu xanh
Hàng me soi bóng liễu rũ cành
Phượng vĩ chói chang màu rực nắng
Nhẹ bước chân đi khẻ ngập ngừng
Khi em về thầm thì mơ ước
Dưới ánh trăng thanh vọng tiếng hò
Đón người ra đi bao giờ lại
Chở kẻ phong sương vài chuyến đò
Khi em về đong vài vạt nắng,
Gíó lặng sương tan ngập lá vàng
Trải khắp quê hương Nam, Trung , Bắc
Bao nhiêu cho đủ dẩu muộn màng
Khi em về nụ cười e ấp
Trao nhân gian tiếng ngọc cài hoa,
Tình thư ấp ủ mùi biển mặn
Một chút tình riêng em với ta.
Khi em về đong đưa kỷ niệm
Mưa thu đầy ướt thấm lối hoang
Nửa dấu chân in miền miên viễn
Nửa cuộc đới theo sóng mênh mang
Khi em về cài vài giọt lệ
Khóc quê hương thoát cảnh lầm than.
Khắp nơi rộn rã mùa xuân mới
Ước vọng thanh bình đón Xuân sang

                                                    V.K.Huy
 

TRANG CHÍNH TRANG TRƯỚC TRANG KẾ